Bản năng đen tối của con người bị phơi bày trong phim Thành phố ngủ gật
Sau thời gian dài khiến khán giả tò mò và chờ đợi, bộ phim điện ảnh được đánh giá là đen tối và ám ảnh bậc nhất điện ảnh Việt - Thành phố ngủ gật (Drowsy City) - chính thức được công chiếu toàn quốc từ thứ 6 ngày 13/10.
- Phương Oanh dính nghi vấn mang bầu trước thềm đám cưới với Shark Bình
- Hồ Quang 8, Bằng Kiều, Quang Lê ngồi 'ghế nóng' Tiếng hát Việt toàn cầu 2023
- Sau loạt ồn ào, Bùi Quỳnh Hoa ở đâu trong đấu trường Miss Universe?
Một thể loại lạ của điện ảnh Việt
Thành Phố Ngủ Gật là một bộ phim tâm lý giật gân mà có lẽ những ai không vững về tâm lý hoặc không quen với những bộ phim “nặng đô” không nên thử vì phim chắc chắn sẽ để lại sự ám ảnh. Phim thể hiện những biến chuyển có phần biến thái và méo mó trong suy nghĩ, ánh mắt, hành động của con người khi họ trở nên độc ác, đen tối. Trước đó, bộ phim đã khiến khán giả và ban giám khảo quốc tế sốc vì mức độ chân thật rùng rợn và ám ảnh nó để lại trong tâm trí người xem.
Nam chính - một thanh niên 26 tuổi - làm một công việc lao động tay chân căn bản. Anh ta không có gì đặc biệt hay nổi trội, chỉ đơn giản là một người rất bình thường trong cuộc sống, một người mà có thể được bắt gặp ở bất cứ đâu. Không ai biết tên của anh ta, mà thực ra cũng chưa từng có ai quan tâm đến sự hiện diện hay tên tuổi, xuất thân của anh ta. Cuộc sống của anh ta là vòng luẩn quẩn của làm gà, nuôi gà, máu và những lời khinh miệt. Mọi thứ bắt đầu thay đổi và hoàn toàn đảo lộn khi trong khu nhà xuất hiện ba tên giang hồ và một cô gái trẻ bán hoa. Chúng mang tới bạo lực, bắt nạt, dục tính và khơi gợi trong người thanh niên một mặt tối ẩn mình sâu bên trong mà có lẽ chính anh ta cũng không biết nó vốn tồn tại. Từ đây, nam chính và những nhân vật này cùng bước vào một vòng xoáy của sự đánh đập, bắt nạt, tàn bạo không lối thoát.
Thể loại phim của Thành Phố Ngủ Gật được xếp vào hàng “độc”, “lạ” của điện ảnh Việt – khai thác một chủ đề khó nhằn mà để thể hiện thành công thì lại càng khó vì tâm lý luôn là một thứ gì đó rất khó để lột tả bằng lời. Bộ phim khá “kiệm thoại”, nam chính cả phim chỉ có 4,5 câu thoại, tất cả sự biến chuyển trong suy nghĩ đều được thể hiện bằng ánh mắt, hành động và đặc biệt qua từng góc quay, cú cắt máy, chuyển cảnh có ý đồ nghệ thuật rõ ràng, mang nặng hàm ý ẩn dụ nghệ thuật mà có lẽ người xem phải có một sự chiêm nghiệm nhất định.

Ranh giới “thiện” - “ác” khó phân định
Bộ phim để lại cho người xem một câu hỏi khó trả lời: Cái ác bắt nguồn từ đâu và rốt cuộc nhân vật chính là người xấu hay người tốt. Đây là một câu hỏi không có đáp án bởi mỗi khán giả với một quan điểm khác nhau khi xem phim sẽ cảm nhận khác.
Sự chuyển biến tâm lý nhân vật từ một cậu trai “vô hại” sang một con người “tàn ác” được dẫn dắt một cách khéo léo với một nhịp độ hợp lý. Cái thiện và ác khó để phân biệt rạch ròi mà quấn lấy nhau trong từng quyết định của nhân vật. Sự thay đổi không phải chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc mà nó là cả một quá trình “dồn nén” và “bùng nổ”.
Có rất nhiều cảnh mưa trong phim và tất cả đều là mưa to, mưa như trút nước. Nam chính thường thích tắm dưới mưa, bất kể là ngày hay đêm, nó giống như một sự gột rửa mà anh luôn tìm về để làm sạch lại chính bản thân. Sau mỗi lần bị tra tấn, anh ta thường tìm đến nước để vỗ về nỗi đau trong mình, nằm tắm mưa để cơ thể được tiếp xúc trực tiếp với những giọt nước rơi mạnh vào da thịt như để rửa sạch mọi đau đớn và làm anh ta tỉnh, như một cách kìm hãm cái ác đã muốn bùng lên.
Ngôn ngữ điện ảnh lên ngôi tạo nên một tác phẩm điện ảnh đúng nghĩa
Rất dễ dàng để nhận ra Thành Phố Ngủ Gật theo phong cách “show don’t tell”, kể chuyện bằng hình ảnh thay vì dùng thoại. Các nhân vật trong phim hầu như không nói nhiều, lại càng ít giao tiếp với nhau. Những gì họ nói chỉ là những câu ra lệnh, mắng nhiếc, khinh thường. Phim không dùng nhiều thoại để thể hiện câu chuyện mà thay vào đó là hình ảnh. Mỗi góc máy, cú cắt cảnh, chi tiết trong phim đều có ý đồ gì đó của đạo diễn.
Bên cạnh sự thể hiển của các nhân vật chính, có hai nhân vật “đặc biệt” xuất hiện với tần suất không kém cạnh mang đầy tính ẩn dụ chính là “thành phố” và những “con gà”.
Xuyên suốt Thành Phố Ngủ Gật có rất nhiều góc máy trên cao nhìn xuống thành phố, góc nhìn ấy tưởng chừng không có gì nhưng lại không hề đơn thuần, đó là góc máy của sự quan sát, của phép thử dành cho con người, như từ phía trên cao đang đặt ra câu hỏi và thử thách để mỗi người sẽ phải tự đưa ra câu trả lời bằng những hành động và lựa chọn của chính bản thân mình.
Thành Phố Ngủ Gật không di chuyển bối cảnh quá nhiều, chủ yếu mọi tình tiết và tiến triển đều diễn ra trong một khu nhà bỏ hoang xập xệ, tối tăm. Điều này càng góp phần tạo nên cảm giác ngột ngạt, khó thở, có đôi lúc rất tù túng. Các góc quay và bối cảnh được đạo diễn vận dụng hết sức để “khóa chặt” người xem trong không gian chật hẹp, đầy đen tối và đó cũng chính xác là những gì nhân vật trong phim đang phải trải qua.
Dán nhãn 18+, Thành Phố Ngủ Gật có nhiều phân đoạn “nặng nề - đen tối” cùng cực đối với người xem và chắc chắn sẽ tạo nên loạt phản ứng đa chiều từ khán giả.
Sau cùng, ai là người tốt hay xấu, thiện hay ác, ai mới là kẻ đáng sợ thực sự, điều gì đã dấn lối đến thảm kịch này? Những câu hỏi được đưa ra cùng với tất cả những điều trên này sẽ khiến khán giả phải nghĩ, phải nhớ và phải ám ảnh với những gì phim để lại.