Tuổi 35, tôi chọn du lịch kiểu “nhẹ nhàng mà chất”: Không chạy đua lịch trình, không vung tay quá trán – vẫn có chuyến đi đầy ý nghĩa với 3 triệu đồng
Không còn ham hố tour trọn gói hay lịch trình dày đặc, tôi – một người phụ nữ ngoài 40 – chọn du lịch theo kiểu “đủ – đúng – dễ chịu”. 3 ngày 2 đêm ở Ninh Bình là một ví dụ: không mệt mỏi vì di chuyển, không stress vì chi tiêu, và vẫn có những khoảnh khắc thật sự đáng nhớ.
Tôi không còn đi du lịch để “check-in cho kịp trend”
Hồi còn trẻ, tôi từng “bắt trend” không sót chuyến nào: thấy ai đăng ảnh ở đâu đẹp là lên lịch đi ngay. Có lần, một ngày tôi ghé ba điểm, chỉ để chụp đủ góc đăng lên mạng. Nhưng sau vài năm như thế, tôi bắt đầu thấy mình đi nhiều mà chẳng nhớ được bao nhiêu.
Bây giờ, tôi chọn điểm đến vì muốn tận hưởng – không phải vì người khác đến nhiều. Lần này, tôi chọn Ninh Bình: cách Hà Nội chưa đầy 2 tiếng, có núi non, chùa chiền, và cả homestay view đồng lúa. Chuyến đi 3 ngày 2 đêm, đủ lâu để nghỉ ngơi, đủ gần để không mất sức.

Tôi lên kế hoạch chi tiêu rõ ràng trước khi khởi hành
Trước mỗi chuyến đi, tôi luôn đặt ra ngân sách – lần này là 3 triệu đồng. Không mang dư, không xài thẻ, không để cảm xúc chi phối. Tôi chia nhỏ các khoản như sau:
Hạng mục | Chi tiết | Chi phí (VNĐ) |
Di chuyển | Xe khách Hà Nội – Ninh Bình khứ hồi, thêm chi phí thuê xe đạp | 400.000 |
Lưu trú | Homestay 2 đêm – có bếp, sạch sẽ, gần thiên nhiên | 700.000 |
Ăn uống | 2 bữa chính/ngày + bữa nhẹ, tập trung vào quán địa phương | 600.000 |
Cà phê & đồ uống | 2 quán: 1 ven sông, 1 trên đồi (Thung Nham, Hang Múa) | 200.000 |
Vé tham quan – trải nghiệm | Hang Múa, chùa Bái Đính, Tam Cốc – Bích Động | 400.000 |
Mua quà | Dê khô, cơm cháy, trà sen | 200.000 |
Chi phí khác | Tip, nước uống, thuốc nhỏ, đồ lặt vặt | 100.000 |
Tổng cộng | 2.600.000 |
Tôi dự trù thêm 400.000 để đề phòng phát sinh – cuối cùng vẫn còn dư 150.000 mang về.
Tôi không “chi tiền cảm tính” – và chẳng thấy mình thiếu gì
Không chọn khách sạn 3 sao có hồ bơi – tôi chỉ cần homestay có nệm êm, nước nóng, và khung cảnh yên bình. Đủ để ngủ ngon và thưởng thức buổi sáng nhìn ruộng lúa.
Không nhồi lịch trình – mỗi ngày tôi chỉ chọn 1-2 điểm đến, có thời gian nghỉ trưa, đi dạo chiều và đọc sách buổi tối.
Không mua đặc sản kiểu “cho có” – tôi chỉ chọn vài món bản thân thực sự thích, không mua quần áo, đồ lưu niệm kiểu "mua rồi để đó".
3 nguyên tắc chi tiêu giúp tôi luôn kiểm soát tốt khi đi du lịch

Giới hạn chi tiêu mỗi ngày: Tôi để sẵn 3 phong bì, mỗi phong bì khoảng 800.000 VNĐ. Dùng phong bì nào – biết hôm đó xài bao nhiêu.
Ghi chú chi tiêu mỗi tối: Trước khi ngủ, tôi ghi nhanh vào điện thoại – để khỏi quên và cũng giúp thấy rõ mình tiêu gì, có lãng phí không.
Ngồi lại sau chuyến đi để tự đánh giá:
Mục nào đáng chi? Vé vào Hang Múa – xứng đáng từng đồng.
Mục nào lần sau bỏ? Quán cà phê gần bến thuyền – view đẹp nhưng đồ uống dở.
Mục nào nên chi thêm? Nên thuê hướng dẫn viên ở chùa Bái Đính để hiểu hơn về kiến trúc.
Du lịch tuổi trung niên: Không chạy theo ai, chỉ cần phù hợp với mình
Tôi không cần quá nhiều hình ảnh để “khoe” – chỉ cần một nơi đủ yên tĩnh để nghỉ ngơi. Không cần ăn sang mặc đẹp – chỉ cần thoải mái và vừa túi tiền. Với tôi, một chuyến đi đáng nhớ không đến từ độ xa hay số tiền bỏ ra, mà đến từ cảm giác: mình được là chính mình, tận hưởng đúng cách, và vẫn giữ vững kỷ luật tài chính cá nhân.