Chồng tôi chẳng giỏi nói lời yêu – nhưng anh ấy luôn biết giữ lời hứa
Tôi chưa bao giờ được chồng viết thư tình hay làm những điều bất ngờ lãng mạn. Ngay cả khi yêu, anh cũng chẳng bao giờ nhắn những tin nhắn ngọt ngào kiểu “Nhớ em”, “Yêu em nhiều lắm”. Cưới nhau gần 7 năm, tôi đếm được trên đầu ngón tay số lần anh nói “anh yêu em”.
Chồng tôi rửa bát, quét nhà – không phải để giúp vợ, mà vì đó là nhà của anh ấy
Chồng tôi không tệ, chỉ là... vô tâm quá lâu
“Chồng tôi chẳng còn nói lời yêu” – và tôi đã học cách yêu lại chính mình
Ngày mới cưới, tôi từng tủi thân lắm. Nhìn bạn bè đăng ảnh chồng nắm tay, ôm eo, gọi vợ là “bé yêu”, “bà xã” ngọt lịm, tôi cũng chạnh lòng. Còn chồng tôi, anh chỉ gọi tôi là “em”, hoặc lâu lâu lỡ miệng thì thành “mẹ thằng Bi”.
Có lần, tôi gặng hỏi anh: Anh có yêu em không? Anh chỉ cười, gãi đầu: Không yêu thì lấy làm gì?
Khô khan là vậy, nhưng dần dần, tôi nhận ra, anh thể hiện tình cảm theo một cách rất khác. Ít lời, nhưng chắc chắn. Ít thể hiện, nhưng chu đáo đến từng chi tiết. Anh là kiểu người nếu đã hứa, sẽ không bao giờ nuốt lời.
Anh không nói “anh yêu em” mỗi ngày, nhưng lại nhớ từng thứ tôi thích. Ngày tôi mệt, anh sẵn sàng xuống bếp nấu một bữa ăn đơn giản nhưng đủ ấm lòng. Ngày mưa, anh không quên gọi tôi dặn mang áo mưa, dù bản thân đang bận họp. Anh không giỏi thể hiện bằng lời, nhưng lại luôn biết cách khiến tôi cảm thấy mình được yêu thương.

Khi tôi mang bầu đứa đầu, anh từng nói một câu mà đến giờ tôi vẫn nhớ:— Từ nay, việc nặng để anh làm. Em chỉ cần khỏe mạnh, thế là đủ. Và anh đã làm đúng như lời hứa ấy. Từng đêm tôi nghén nôn ọe, anh lặng lẽ dậy xoa lưng cho tôi. Từng lần khám thai, anh luôn là người đặt lịch trước, chuẩn bị hồ sơ đầy đủ. Con sinh ra, anh là người đầu tiên học cách thay tã, pha sữa, dỗ con ngủ. Tôi không phải “chiến đấu” một mình trong những ngày tháng nuôi con nhỏ.
Tôi từng mong chồng mình lãng mạn, hoa mỹ. Nhưng giờ tôi hiểu, những điều ấy không phải là tất cả trong hôn nhân. Điều quan trọng nhất là sự cam kết, là cách một người đàn ông giữ đúng lời đã nói, dù là chuyện lớn hay nhỏ.
Có những ngày tôi giận dỗi vô cớ, anh không tranh cãi. Chỉ nhẹ nhàng dọn dẹp bát đũa, rồi ngồi bên cạnh, đặt tay lên vai tôi. Không cần nói “anh xin lỗi” hay “anh yêu em”, chỉ cần sự hiện diện đó cũng khiến tôi cảm thấy đủ đầy.
Tình yêu, đôi khi không cần ồn ào. Không cần phải nói ra quá nhiều, nếu trái tim người kia đã thực sự đặt vào từng việc nhỏ. Tôi từng ghen tị với những người phụ nữ có chồng ngọt ngào, nay tôi lại thấy may mắn vì lấy được người đàn ông “ít nói nhưng nhiều làm”.
Chồng tôi chẳng giỏi nói lời yêu – nhưng anh ấy luôn giữ lời hứa. Và trong thế giới hỗn loạn này, có được một người như thế để đồng hành, đã là một đặc ân.