Làm vợ không mệt, mệt nhất là lúc cảm thấy một mình trong chính cuộc hôn nhân của mình
Tôi từng nghĩ, làm vợ là một hành trình nhiều vất vả: gánh vác công việc gia đình, sinh con, chăm con, thu vén nhà cửa, lo đối nội – đối ngoại… Những điều ấy đúng là mệt, là áp lực. Nhưng sau nhiều năm sống trong hôn nhân, tôi mới hiểu: điều mệt mỏi nhất không phải là bận rộn đến mức không kịp ăn một bữa cơm trọn vẹn, mà là khi bạn cảm thấy mình cô đơn trong chính ngôi nhà của mình, cô độc trong mối quan hệ tưởng chừng đã có bờ vai để dựa vào.
Cưới nhau xong, tôi mới biết mình lấy nhầm người chồng quá 'yên ổn'
Khi anh chị em chồng coi mình là người giúp việc không lương
Hôn nhân ban đầu là một giấc mơ đẹp. Ai cũng bắt đầu bằng những lời hứa, bằng tình yêu và khát khao cùng nhau xây dựng tổ ấm. Nhưng rồi, thời gian trôi qua, tình yêu không đủ sức chống chọi nếu không có sự thấu hiểu và đồng hành.
Chúng tôi từng yêu nhau nồng nhiệt, từng nắm tay nhau qua những ngày khó khăn, nhưng dần dần, mỗi người bị cuốn vào vòng xoáy riêng. Tôi chọn lùi lại để vun vén cho gia đình, còn anh bước ra ngoài, lo kinh tế và theo đuổi những mục tiêu khác. Chúng tôi ít chia sẻ với nhau hơn. Những cuộc trò chuyện cũng nhạt dần theo năm tháng.
Có những ngày, tôi vừa nấu cơm, vừa dỗ con, vừa dọn dẹp nhà cửa – lòng chỉ mong anh về sớm để đỡ đần một chút, hoặc chỉ đơn giản là để tôi có ai đó để nói chuyện. Nhưng anh về nhà, mệt mỏi ngồi trước tivi, hoặc dán mắt vào điện thoại. Tôi lặng lẽ dọn mâm cơm, lặng lẽ dọn dẹp sau bữa ăn. Anh không hề cố ý thờ ơ, chỉ là… đã quen với sự im lặng của tôi, và tôi thì quen với việc tự gồng gánh mọi thứ.

Tôi từng bật khóc trong nhà tắm, không vì điều gì cụ thể. Chỉ vì cảm giác mình đang cố gắng quá nhiều cho một mối quan hệ mà người kia không còn để tâm như trước nữa. Tôi ở đây – trong căn nhà này, giữa bữa cơm có đủ người nhưng không đủ ấm, trong một mối quan hệ có tên gọi là “vợ chồng” nhưng đôi khi lại cảm thấy như người xa lạ.
Tôi không trách anh. Tôi cũng hiểu anh có những áp lực riêng. Nhưng phụ nữ không cần một người đàn ông hoàn hảo, chỉ cần một người biết lắng nghe. Chúng tôi không cần một người hùng cứu vớt cuộc đời mình, chỉ cần một người bạn đời thật sự – có thể ngồi xuống, hỏi một câu giản đơn: “Hôm nay em ổn không?”
Đôi khi, người ta hay hỏi phụ nữ: “Làm vợ có mệt không?” – Câu trả lời là: Không mệt nếu được đồng hành. Nhưng mệt lắm, nếu phải một mình lo lắng, một mình tổn thương, một mình đi tiếp trong cuộc hôn nhân mà lẽ ra nên là chuyện của hai người.
Tôi vẫn sống, vẫn chăm con, vẫn cười nói. Nhưng bên trong, có những lúc lòng tôi trống hoác. Cảm giác cô đơn ấy – chẳng ai nhìn thấy. Và đó mới là điều khiến phụ nữ trong hôn nhân dễ mỏi mệt nhất: không phải vì làm vợ khổ sở, mà vì họ phải giấu đi bao nhiêu cảm xúc, để giữ cho mái ấm được yên bình.
Tôi không mong mình được chiều chuộng như những ngày mới yêu, chỉ mong mình không phải gồng lên mạnh mẽ mãi. Đôi khi, chỉ cần người đàn ông bên cạnh biết lắng nghe, biết sẻ chia, biết để ý một chút thôi, thì người phụ nữ đã đủ động lực để tiếp tục vun đắp và gìn giữ mái ấm.