Thứ tư, 21/05/2025
logo
Gia đình

Mẹ chồng chỉ lo cho cháu trong bụng, còn con dâu thì…

Vi An Thứ tư, 21/05/2025, 10:12 (GMT+7)

Kể từ ngày biết tôi mang thai, mẹ chồng tôi dường như thay đổi hẳn. Bà kỹ tính hơn, cẩn trọng hơn, và đặc biệt là... chu đáo một cách khác thường. Bữa cơm nào cũng là những món "tốt cho cháu", giấc ngủ nào cũng bị canh chừng chỉ vì sợ ảnh hưởng đến "cháu nội". Những tưởng tôi sẽ cảm động vì được quan tâm, nhưng càng ngày tôi lại càng cảm thấy mình như đang dần bị “vô hình hóa”.

Vợ chồng ở xa nhau – giữ lửa thế nào khi khoảng cách là cả trăm cây số?

Hôn nhân không phải là tình yêu, mà là sự lựa chọn lặp lại mỗi ngày

Làm vợ không mệt, mệt nhất là lúc cảm thấy một mình trong chính cuộc hôn nhân của mình

Chỉ cái bụng mới là trung tâm của mọi sự chăm sóc

Tôi nhớ rõ có lần mình mệt, đau đầu, muốn nằm nghỉ. Bà bước vào, hỏi ngay: “Cháu có sao không?” – cháu, chứ không phải tôi. Tôi nhăn mặt vì đau lưng, bà chỉ nhắc: “Đừng ngồi thế, cháu bị ảnh hưởng đấy.”

Tôi không giận, cũng không trách. Tôi biết bà vui và hồi hộp chờ cháu nội, là niềm mong đợi bao lâu của cả nhà. Nhưng cảm giác bị đối xử như một “vật chứa” – chỉ có cái bụng là đáng giá – khiến tôi tổn thương nhiều hơn tôi nghĩ.

Làm mẹ đâu phải là thôi làm con người

Bầu bí không chỉ là chuyện của thể xác. Làm mẹ là hành trình thay đổi toàn diện: hormone thất thường, cảm xúc nhạy cảm, tâm lý dễ bất an. Tôi nhiều lần muốn được ôm, được hỏi han như con gái. Nhưng trong ngôi nhà ấy, mọi câu nói đều hướng về em bé trong bụng. Còn tôi – người đang mang nặng đẻ đau – thì dường như không còn ai để ý.

Có hôm, tôi đứng giữa bếp mà nước mắt rơi không kịp lau. Không phải vì mệt, mà vì cảm giác mình như cái bóng lặng lẽ trong chính gia đình mình.

Tình thương thiếu vắng sự thấu hiểu là một kiểu tổn thương

Tôi từng nghĩ, làm dâu khó nhất là chuyện cơm nước, dọn dẹp hay phép tắc trong nhà. Nhưng khi bầu bí rồi, tôi mới hiểu, cái khó nhất là cảm giác bị xem nhẹ vai trò của chính mình.

Khi mọi sự quan tâm đều đổ dồn vào “cháu đích tôn”, thì người mẹ – người phụ nữ đang chịu đựng tất cả đau đớn để sinh ra đứa trẻ ấy – lại không có một nơi để dựa vào về mặt cảm xúc.

2-hay-hoc-cach-lang-nghe-y-kien
Ảnh minh họa

Tôi không cần được chiều chuộng, không cần ai nịnh nọt. Tôi chỉ cần một lời hỏi han thật tâm, một cái nhìn tử tế dành cho mình – như một người phụ nữ đang can đảm đi qua hành trình làm mẹ.

Yêu thương cả mẹ – không chỉ cháu

ôi biết, không có mẹ chồng nào không mong điều tốt nhất cho cháu nội. Nhưng nếu có thể, xin hãy nhớ: cháu chỉ khỏe mạnh, hạnh phúc khi mẹ của cháu cũng được chăm sóc, yêu thương và tôn trọng.

Đôi khi, một câu “Con có mệt không?”, “Có gì không thoải mái thì nói mẹ nhé” – lại có sức an ủi lớn hơn cả trăm món ăn bổ dưỡng.

Hãy thương con dâu như thương chính con gái mình. Vì khi người phụ nữ được yêu thương và thấu hiểu, cô ấy sẽ có đủ sức mạnh để trở thành một người mẹ dịu dàng, hạnh phúc – và đó mới là món quà lớn nhất cho đứa cháu mà ai cũng đang mong chờ.

Đọc thêm

Đừng bỏ lỡ

Cùng chuyên mục