Đôi khi yêu không cần lời – chỉ cần chồng sẵn sàng ôm vợ sau một ngày dài mệt mỏi
Người ta thường nghĩ yêu là phải nói, phải thể hiện bằng lời ngọt ngào, bằng hoa, bằng quà. Nhưng rồi sau nhiều năm sống cùng nhau, tôi mới hiểu: có những lúc, yêu không cần lời – mà chỉ cần một cái ôm đúng lúc.
Không phải vợ chồng không hợp – mà là chưa học cách đồng hành đúng cách
Càng lớn tuổi, tôi càng hiểu: Vợ chồng không phải để hoàn hảo, mà là để bao dung nhau
Vợ chồng 10 năm không quà tặng, không lãng mạn, nhưng tôi chưa từng cảm thấy thiếu thốn
Làm vợ, làm mẹ, có những ngày mệt rã rời. Sáng lo bữa sáng, trưa tranh thủ giải quyết công việc, chiều đón con, tối lại dọn nhà, giặt giũ, nấu ăn. Có khi đến tối muộn mới được ngồi xuống, người rã rời nhưng đầu óc vẫn chưa ngừng lo nghĩ: mai ăn gì, tiền học con sao xoay kịp, deadline công việc kịp không...
Những lúc như thế, tôi không cần ai hỏi han dài dòng, càng không cần những lời dạy dỗ “phụ nữ là phải mạnh mẽ”. Tôi chỉ cần người đàn ông bên cạnh nhìn tôi và dang tay ôm lấy. Không nói gì, chỉ ôm chặt. Như một cách để bảo rằng: "Anh thấy em vất vả rồi. Cứ tựa vào anh một chút".

Có hôm tôi giận dỗi vô cớ chỉ vì mệt. Lúc nấu ăn, lỡ tay làm vỡ chén, con quấy, rồi chồng về nhà lại than “mệt quá”. Tôi chẳng nói chẳng rằng, chỉ lặng lẽ bỏ vào phòng. Đến tối, khi tôi đã thôi khóc, anh bước vào, không hỏi gì, chỉ ôm từ phía sau. Cái ôm ấy khiến mọi uất ức trong tôi tan ra, chỉ còn lại cảm giác được thấu hiểu, được yêu.
Hôn nhân không thiếu cãi vã, không thiếu những ngày cả hai mệt đến mức không còn hơi để nói chuyện. Nhưng chỉ cần còn những cái ôm chân thành – không gượng ép, không trách móc – thì tình yêu vẫn còn đó.
Không phải lúc nào yêu cũng cần hoa hồng, lời mật ngọt hay những chuyến đi chơi xa. Đôi khi, tình yêu giản dị đến mức chỉ là: sau một ngày dài, vợ mỏi mệt quay về, chồng dang tay ra đón.
Thế là đủ.