Nhiều người phụ nữ không bỏ chồng vì anh ta tệ bạc, mà vì quá cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Câu chuyện về việc “ai làm việc nhà” tưởng nhỏ, nhưng lại có thể khiến một cuộc hôn nhân nứt vỡ lúc nào không hay.
Người ta thường nghĩ yêu là phải nói, phải thể hiện bằng lời ngọt ngào, bằng hoa, bằng quà. Nhưng rồi sau nhiều năm sống cùng nhau, tôi mới hiểu: có những lúc, yêu không cần lời – mà chỉ cần một cái ôm đúng lúc.
Có những lúc tưởng như không thể tiếp tục, chúng tôi đã nghĩ đến việc buông tay. Nhưng hóa ra, vấn đề không nằm ở việc “không hợp” – mà là ở chỗ cả hai chưa từng học cách lắng nghe và đồng hành thật sự.
Không phải lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười, nhưng sau tất cả giông bão, ngôi nhà nhỏ ấy – với ánh đèn bếp vẫn sáng – luôn là nơi tôi muốn quay về. Vì hôn nhân không cần hoàn hảo, chỉ cần đủ ấm để níu bước chân nhau ở lại.
Ngày xưa, chồng tôi từng nghĩ tôi chỉ cần ở nhà chăm lo gia đình. Nhưng tôi đã âm thầm chứng minh: phụ nữ hoàn toàn có thể tự đứng trên đôi chân mình, làm chủ sự nghiệp và hạnh phúc.