Cãi nhau vì chuyện nhỏ – nhưng tổn thương thì ngày càng lớn
Lúc mới cưới, ai cũng nghĩ rằng chỉ cần yêu nhau là đủ. Những điều nhỏ nhặt như để dép lệch, vắt khăn không đúng chỗ, quên mua đồ vợ dặn… đều chỉ là chuyện vụn vặt, không đáng để phiền lòng. Nhưng rồi, theo thời gian, những điều tưởng chừng nhỏ xíu ấy lại trở thành nguyên nhân cho hàng loạt cuộc cãi vã không hồi kết.
Chúng tôi từng im lặng trong chính ngôi nhà mình… cho đến khi bắt đầu nói chuyện lại mỗi tối
Mỗi lần cãi nhau, chồng tôi không xin lỗi nhưng luôn làm một việc này
Chồng tôi không phụ việc nhà vì anh coi việc đó là trách nhiệm của riêng tôi
Chúng tôi bắt đầu tranh luận vì những lý do tưởng như chẳng đáng: bữa cơm mặn hơn bình thường, anh về muộn không báo, tôi lỡ quên sinh nhật mẹ chồng. Mỗi lần cãi nhau, không ai chịu nhường. Lúc đầu là nói lý, sau thành trách móc, rồi đến cả những chuyện cũ kỹ cũng bị lôi ra. Có lần tôi nghe anh thở dài: “Chuyện có gì đâu mà em cứ làm to lên.” Nhưng anh không biết, chính cái “chuyện không có gì” ấy đã khiến tôi chạnh lòng rất nhiều.
Tôi nhận ra rằng, không phải vì chúng tôi không còn yêu nhau. Mà vì chúng tôi đã ngừng để ý đến cảm xúc của nhau, xem nhẹ sự tổn thương mà những lời nói vô tình gây ra. Sự im lặng sau mỗi cuộc cãi vã, cái quay lưng ngủ vội, bữa cơm ăn trong không khí nặng nề… tất cả đều là những vết xước nhỏ, ngày một nhiều thêm.

Có những hôm, tôi ngồi một mình, nghĩ về khoảng thời gian ban đầu – khi anh đưa tôi về ra mắt, khi cả hai cùng nấu ăn trong căn bếp nhỏ, khi chỉ cần một ánh mắt cũng đủ để hiểu nhau. Lúc ấy, chúng tôi sẵn sàng bỏ qua cho nhau tất cả. Còn bây giờ, chúng tôi lại dễ dàng làm đau nhau chỉ bằng một cái lắc đầu, một lời lạnh lùng.
Hôn nhân không chết vì một lần cãi nhau, mà vì quá nhiều lần coi nhẹ tổn thương của nhau. Có thể những điều nhỏ nhặt không khiến người ta rời xa ngay lập tức, nhưng lại khiến tình cảm hao mòn dần.
Tôi không muốn chờ đến lúc cả hai không còn thiết tha với nhau mới nhận ra rằng: chỉ cần một cái ôm sau khi cãi nhau, một câu “anh xin lỗi” hay “em cũng sai rồi” có thể cứu vãn cả một ngày đầy giông bão.
Hôn nhân là hành trình dài. Không ai có thể đi hết con đường mà không vấp. Nhưng nếu còn đủ yêu thương, hãy học cách nắm tay nhau qua những giận hờn nhỏ nhặt – để tổn thương không trở thành thói quen, và tình yêu không bị lãng quên bởi những điều tưởng như vô nghĩa.