Thứ tư, 21/05/2025
logo
Gia đình

Làm mẹ khiến tôi kiệt sức, nhưng làm vợ mà không được thấu hiểu mới là điều khiến tôi tủi thân nhất

Vi An Thứ tư, 21/05/2025, 09:06 (GMT+7)

Có những đêm con sốt, tôi bế con cả tiếng đồng hồ chỉ để dỗ cho bé ngủ. Vai mỏi nhừ, lưng đau nhức, người nóng như lửa vì sốt lây từ con. Nhưng điều khiến tôi muốn bật khóc nhất, không phải là cơn sốt của con, mà là câu nói của chồng: “Em ở nhà cả ngày, sao không nghỉ được lúc nào à?”

Tôi đã từng nghĩ rằng làm mẹ là hành trình vất vả nhất đời mình. Nhưng không – làm mẹ mà không có người chồng hiểu và chia sẻ mới là hành trình khiến tôi mệt mỏi đến kiệt cùng.

Ở nhà chăm con – không phải là “ở không”

Sau khi sinh con, tôi nghỉ làm để ở nhà chăm bé. Những tưởng đó là khoảng thời gian yên ả, chỉ việc cho con bú, chơi cùng con, ru con ngủ. Nhưng tôi đã nhầm.

Từ sáng sớm đến khuya, tôi như một cái máy luôn trong tình trạng hoạt động: dọn dẹp, nấu cháo, giặt đồ, trông con, dỗ con ngủ, lo từng bữa ăn giấc ngủ. Không một phút nào tôi được thực sự “nghỉ”. Những công việc ấy không tên, không lương, không ai ghi nhận. Và chồng tôi – người từng yêu thương, từng chia sẻ mọi điều với tôi – cũng bắt đầu xa cách dần.

Tôi không trách anh, nhưng tôi buồn

Tôi biết chồng cũng mệt mỏi, đi làm áp lực, phải gồng gánh tài chính. Nhưng điều tôi cần không phải là một người gánh hết phần tôi, mà là một ánh nhìn cảm thông, một câu hỏi “Hôm nay em mệt không?”, hay đơn giản chỉ là một cái ôm lúc tôi đang vật vờ ru con ngủ.

vo-chong-khong-noi-chuyen-voi-nhau-1-1342
Ảnh minh họa

Nhiều đêm, tôi bật khóc trong im lặng. Không phải vì con quấy, mà vì cảm thấy mình đang sống cạnh chồng nhưng lại cô đơn như một người mẹ đơn thân.

Điều tôi mong, không phải là giúp – mà là thấu hiểu

Tôi không cần anh làm hết việc nhà. Tôi chỉ mong có ai đó hiểu rằng, người phụ nữ sau sinh không chỉ thay đổi cơ thể, mà còn tổn thương cả tinh thần. Có người vợ nào không muốn gọn gàng, xinh đẹp, yêu đời? Nhưng chúng tôi bị cuốn vào guồng quay con cái, cơm áo, mà đôi khi quên cả bản thân.

Một cái nắm tay, một câu nói đơn giản “Anh biết em vất vả”, đôi khi đủ để khiến người vợ mạnh mẽ hơn cả trăm lần.

Chúng tôi đang học lại cách lắng nghe nhau

Không phải ai sinh ra cũng biết cách làm cha, làm mẹ, làm vợ, làm chồng. Và tôi hiểu, chính tôi cũng từng không chia sẻ đủ để anh hiểu mình cần gì. Sau nhiều lần im lặng rồi cãi vã, tôi chọn cách nói ra – nhẹ nhàng, thành thật, và không đổ lỗi.

Giờ đây, chồng tôi đã học cách dành thời gian cho con nhiều hơn. Anh không hoàn hảo, vẫn hay quên việc nhỏ, nhưng anh đã biết hỏi “Hôm nay em ổn không?”, và chủ động rửa bát khi thấy tôi mệt.

Tôi không cần một người hùng, chỉ cần một người đồng hành

Làm mẹ khiến tôi kiệt sức, thật. Nhưng chính sự thấu hiểu và đồng hành của người bạn đời mới là liều thuốc chữa lành. Không ai có thể gồng mãi một mình – và không ai nên như vậy trong một cuộc hôn nhân.

Với tôi, điều hạnh phúc nhất không phải là có chồng giàu hay giỏi, mà là có người biết mình đang cố gắng – và không để mình một mình trong hành trình làm mẹ.

Đừng bỏ lỡ

Cùng chuyên mục