Thứ hai, 16/06/2025
logo
Gia đình

Chúng tôi từng yêu nhau say đắm, nhưng lại lạc mất nhau ngay trong chính ngôi nhà chung

Vi An Thứ hai, 16/06/2025, 10:47 (GMT+7)

Có lẽ điều buồn nhất không phải là khi hai người chia tay, mà là khi vẫn còn sống cùng một mái nhà, vẫn xưng “vợ – chồng”, vẫn ăn cùng mâm, ngủ cùng giường… nhưng tâm hồn đã cách nhau cả vạn dặm.

5 việc làm tưởng vô hại nhưng lại âm thầm khiến vợ chồng xa cách, bào mòn hạnh phúc hôn nhân

Gia đình trẻ sống ở thành phố lớn: Làm sao để tiết kiệm mà vẫn đủ đầy?

Chồng tôi từng nghĩ tôi không cần đi làm, nhưng tôi đã chứng minh điều ngược lại

Tôi và anh từng là một cặp đôi gắn bó gần như không rời suốt những năm tháng tuổi trẻ. Chúng tôi cùng nhau vượt qua những ngày khó khăn của công việc đầu đời, cùng vun đắp cho ngôi nhà nhỏ này bằng sự háo hức và mơ mộng. Có những đêm mất ngủ chỉ vì ngồi bàn nhau chuyện nuôi con sau này sẽ thế nào, có những buổi sáng hạnh phúc chỉ vì cùng nắm tay nhau đi chợ cuối tuần.

Ngày cưới, tôi từng nghĩ, nếu cả đời được ở bên người đàn ông này thì dù có khó khăn đến mấy cũng đáng.

Vậy mà, chỉ vài năm sau, tôi bắt đầu thấy mình cô đơn trong chính tổ ấm mà hai đứa từng ao ước. Chúng tôi không còn trò chuyện nhiều như trước. Bữa cơm tối trở nên yên lặng đến mức tôi có thể nghe rõ tiếng thìa va vào bát. Mỗi người một chiếc điện thoại, một thế giới riêng, một khoảng cách lặng thinh không ai muốn bước qua.

Anh không còn hỏi tôi “hôm nay em có mệt không?”, còn tôi thì dần quên mất cảm giác được quan tâm là như thế nào. Không phải vì ai đó có người khác, cũng không vì cãi vã, phản bội… Mà chỉ đơn giản là, chúng tôi cứ thế lặng lẽ đi xa nhau, ngày qua ngày.

15-16752462349861501923813-2140
Ảnh minh họa 

Tôi đã từng thử ngồi xuống, bắt đầu lại một cuộc trò chuyện, nhưng mọi thứ giờ đây trở nên gượng gạo. Câu chuyện giữa chúng tôi giờ chỉ xoay quanh con cái, tiền điện nước, lịch học thêm, hay một cái máy giặt sắp hỏng. Những chủ đề từng khiến cả hai cười nghiêng ngả khi yêu nhau, giờ chẳng ai còn nhắc tới.

Tôi vẫn nhớ có lần nằm cạnh nhau, tôi quay sang hỏi anh: “Mình có còn yêu nhau không anh?”Anh không trả lời. Còn tôi, lòng lặng đi như có thứ gì đó vừa vỡ.

Hôn nhân không luôn màu hồng, ai cũng biết. Nhưng tôi không ngờ điều khiến mình tổn thương lại không phải là sự phản bội hay phản kháng, mà chính là sự im lặng kéo dài. Nó như một loại bào mòn cảm xúc, làm tình yêu lặng lẽ cạn dần.

Tôi không trách anh, vì biết đâu anh cũng đang cảm thấy trống rỗng giống tôi. Chúng tôi từng yêu nhau thật nhiều, nhưng lại không học được cách giữ nhau giữa vòng xoáy của cuộc sống bận rộn. Không có ai sai, chỉ là không còn ai đủ kiên nhẫn để kéo người kia trở về.

Có những người bước ra khỏi cuộc đời nhau vì một trận cãi vã nảy lửa. Còn chúng tôi, chia tay trong im lặng, chia tay trong chính sự tồn tại của nhau – ngay trong căn nhà từng chất đầy kỷ niệm.

Nếu bạn đang ở trong một mối quan hệ mà bạn cảm thấy cô đơn, hãy thử cất tiếng trước. Hãy dũng cảm nói ra nỗi buồn, nỗi nhớ, cả những tiếc nuối. Bởi vì nếu không ai lên tiếng, thì có thể, một ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra người từng là cả thanh xuân… đã trở thành một người xa lạ sống ngay bên cạnh mình.

Đọc thêm

Đừng bỏ lỡ

Cùng chuyên mục