Khi vợ làm hết việc nhà, còn chồng nghĩ đó là điều đương nhiên
Có một kiểu mệt mỏi không phải vì quá nhiều việc, mà vì cảm giác mình đang cố gắng một mình trong chính ngôi nhà của mình.
Làm mẹ khiến tôi kiệt sức, nhưng làm vợ mà không được thấu hiểu mới là điều khiến tôi tủi thân nhất
Vợ chồng ở xa nhau – giữ lửa thế nào khi khoảng cách là cả trăm cây số?
Hôn nhân không phải là tình yêu, mà là sự lựa chọn lặp lại mỗi ngày
Nhiều người phụ nữ sau khi lấy chồng, sinh con, bất giác trở thành “người giữ vận hành” cho cả gia đình – từ việc cơm nước, dọn dẹp, giặt giũ, chăm con, nhớ ngày tiêm chủng, kiểm tra học hành… tất cả đều nằm trong đầu họ. Không phải vì họ giỏi, mà vì họ… không có lựa chọn nào khác. Vì nếu họ không làm, chẳng ai làm.
Có những buổi tối, sau khi con ngủ, nhà cửa đã tạm gọn, người phụ nữ mới kịp ngồi xuống thở một hơi. Nhìn sang bên cạnh, chồng đang lướt điện thoại, cười khúc khích với một video vui. Mọi việc trong ngày – từ việc nấu ăn, rửa bát, gấp đồ, dỗ con ngủ – đều do vợ làm. Nhưng với anh, đó là “chuyện bình thường”, là “việc của vợ”, là thứ anh đã quen với nó như một phần tất yếu của cuộc sống hôn nhân.

Có lẽ chính sự “quen” đó mới đáng sợ. Khi người ta quen với sự hy sinh của người khác mà không còn thấy biết ơn. Khi người chồng thấy bữa cơm nóng hổi là điều đương nhiên, nhà cửa sạch sẽ là chuyện hiển nhiên, con cái ngoan ngoãn là do “vợ chăm tốt”… chứ không thấy những giấc ngủ ngắn chập chờn, những cơn đau lưng, đôi tay khô nứt, và cả những phút yếu lòng mà người vợ cố nén lại.
Người phụ nữ không mong chồng làm hết việc nhà. Họ chỉ cần một lời hỏi han: "Em mệt không?", một hành động nhỏ như rửa giúp bát, chơi với con để vợ có 10 phút yên tĩnh. Không phải vì họ không làm được, mà vì họ cũng là con người, cũng biết mệt. Và điều quan trọng hơn cả: họ cần được cảm thấy được đồng hành, chứ không phải gồng gánh một mình.
Hôn nhân, nếu thiếu sự chia sẻ, rất dễ biến tình yêu thành gánh nặng. Một người lặng lẽ cho đi, một người vô tâm nhận lấy – lâu dần sẽ tạo ra một khoảng cách không tên, lặng lẽ mà dai dẳng.
Vì vậy, nếu bạn là một người chồng đang đọc những dòng này, hãy thử để ý một chút. Việc nhà không phải là “của vợ” hay “giúp vợ”, mà là việc của cả hai. Chia sẻ không làm bạn mất đi điều gì, nhưng lại có thể khiến người bạn đời cảm thấy bớt đơn độc trong cuộc sống bộn bề này.