Thứ bảy, 31/05/2025
logo
Gia đình

Mệt mỏi khi lúc nào cũng phải là người nhường nhịn trong hôn nhân

Vi An Thứ sáu, 30/05/2025, 10:57 (GMT+7)

Có bao giờ bạn thấy mệt mỏi không, khi trong cuộc hôn nhân của mình, lúc nào cũng là người phải nhường nhịn?

Hôn nhân không phải lúc nào cũng màu hồng, nhưng nhờ vậy mới bền lâu

Yêu nhau khi hạnh phúc dễ lắm, thương nhau khi mệt mỏi mới khó

5 dấu hiệu cho thấy chồng thật lòng yêu thương vợ, điều cuối cùng khiến mọi người vợ khao khát

Những người ngoài nhìn vào chỉ thấy một gia đình êm ấm: chồng ít nói, vợ khéo léo, con cái ngoan ngoãn. Nhưng ai biết được, để có được cái “êm ấm” ấy, có người đã phải giấu bao nhiêu tiếng thở dài vào ban đêm, bao nhiêu lần nén cơn giận xuống để nở một nụ cười, bao nhiêu lần bỏ qua những điều mình muốn chỉ vì không muốn làm to chuyện.

Nhịn một lần, hai lần, ba lần… thì có thể gọi là rộng lượng. Nhưng nhịn mãi, nhịn hoài, nhịn đến mức quên mất cảm xúc của chính mình, đến mức người kia mặc định rằng “việc nhịn là phần của bạn” – khi ấy, lòng tự trọng bắt đầu rạn vỡ.

Có những ngày đi làm về, mệt rã rời, chỉ muốn được nghỉ ngơi, nhưng rồi lại phải dọn dẹp, nấu nướng, lau dọn, chỉ vì không muốn cãi nhau. Có những lúc bực mình vì chồng/vợ nói một câu vô tâm, nhưng lại ngậm miệng cho qua, vì sợ không khí gia đình nặng nề. Có những khi muốn chia sẻ nỗi buồn, muốn được lắng nghe, nhưng lại tự nhủ thôi, người ta cũng đã mệt rồi, nói ra chỉ thêm phiền.

cach-giai-quyet-mau-thuan-vo-chong-tranh-hon-nhan-tan-vo-6273-1553
Ảnh minh họa

Và thế là dần dần, mình tự biến thành cái bóng trong chính cuộc hôn nhân của mình. Người ta quen với việc mình im lặng, mình gánh vác, mình nhẫn nhịn. Người ta quên mất rằng mình cũng có cảm xúc, có giới hạn, có những điều muốn được sẻ chia, được thấu hiểu.

Hôn nhân không nên là cuộc đấu sức xem ai chịu đựng giỏi hơn. Nó càng không nên là nơi một người cứ mãi cho đi, còn một người cứ mãi nhận về. Có lẽ, một ngày nào đó, bạn cần ngồi xuống và nói rõ với người bạn đời của mình: em/anh không thể nhịn mãi được nữa. Không phải để trách móc, không phải để oán giận, mà để cả hai cùng nhìn lại – để xem cuộc hôn nhân này có đang làm cả hai hạnh phúc, hay chỉ đang dần làm một người kiệt quệ.

Bởi lẽ, một tình yêu bền vững không phải dựa trên sự nhịn nhục, mà dựa trên sự thấu hiểu và chia sẻ thật lòng. Và người xứng đáng để đi cùng ta đến cuối con đường, phải là người biết nói câu “anh/em xin lỗi” khi mình tổn thương, chứ không phải là người để mặc ta tự băng bó vết thương rồi tiếp tục nhường nhịn.

Đọc thêm

Đừng bỏ lỡ

Cùng chuyên mục