Thứ tư, 29/10/2025
logo
Doanh nghiệp

Ông chủ Dh Food trải lòng khiến hàng ngàn người cảm động

Hoàng Anh Thứ tư, 29/10/2025, 11:23 (GMT+7)

Ông Nguyễn Trung Dũng – Nhà sáng lập và Giám đốc điều hành (CEO) Dh Foods, thương hiệu tiên phong trong việc gìn giữ và lan tỏa hương vị đặc sản Việt Nam. Trước khi khởi nghiệp tại quê hương, ông từng có nhiều năm kinh doanh thành công tại Ba Lan.

Cuối năm 2012, với khát vọng đưa gia vị Việt vươn ra thế giới, ông Dũng trở về Việt Nam thành lập Dh Foods, hướng đến những sản phẩm sạch, tiện lợi và mang đậm bản sắc vùng miền. Dưới sự dẫn dắt của ông, Dh Foods nhanh chóng khẳng định vị thế với các sản phẩm quen thuộc như muối tôm Tây Ninh, muối ớt chanh Nha Trang, gia vị phở, gia vị Tây Bắc và nhiều loại mắm đặc sản.

Công ty theo đuổi triết lý phát triển bền vững: “Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa phải đi cùng nhau”, tập trung vào nghiên cứu sản phẩm mới, xây dựng thương hiệu và hợp tác chặt chẽ với nông dân, đối tác để cùng tạo giá trị.

nguyen-trung-dung-2
Ông Nguyễn Trung Dũng – Nhà sáng lập và Giám đốc điều hành (CEO) Dh Foods.

Từ một xưởng nhỏ ban đầu, Dh Foods nay đã có mặt tại hơn 20 quốc gia, góp phần đưa hương vị Việt đến gần hơn với bạn bè năm châu.

Mới đây, ông chủ Dh Foods đã có những phút trải lòng đầy xúc động về hành trình khởi nghiệp và những biến cố trong cuộc đời, câu chuyện khiến hàng nghìn người khâm phục ý chí của người đàn ông “đứng dậy từ con số 0”.

Tiếp Thị & Gia Đình xin trích dẫn lại câu chuyện dưới của ông, một người đi qua đỉnh cao lẫn vực sâu nhưng vẫn giữ vững niềm tin, sự khiêm nhường và tinh thần lạc quan đáng trân trọng.

Hy vọng đây sẽ là nguồn cảm hứng cho những ai đang đối mặt với thử thách, để tin rằng, chỉ cần kiên trì và giữ vững đam mê, mỗi thất bại đều có thể trở thành khởi đầu cho một hành trình mới.

Trở về Việt Nam, làm lại từ đầu

Mùng 1 Tết năm 2010, mình đặt chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất với một chiếc vali bắt đầu chặng mới của cuộc đời.

Ba mươi năm ở nước ngoài, mình tưởng như đã trải qua một giấc mộng dài, có lúc nghèo, nợ đầm đìa, có lúc giàu, tiền bạc không đếm xuể. Mọi hương vị của cuộc đời, mình đều đã nếm thử. Khi có nhiều tiền thì có vô số bạn bè tung hô ca ngợi, còn khi hết tiền, số bạn thân chỉ còn đếm được trên đầu ngón tay.

nguyen-trung-dung-3-0951

Khi rơi vào tận cùng khủng hoảng năm 2009, mình đã đưa ra một quyết định táo bạo: bỏ lại tất cả để trở về Việt Nam, bắt đầu lại cùng người bạn học cấp 3 sẵn sàng đi làm thuê, làm bất cứ việc gì.

Với một người đã khởi nghiệp suốt 20 năm và từng có những thành công lớn, đó là một quyết định không hề dễ dàng. Rất nhiều người cho rằng mình điên, nhưng tính mình đã quyết là làm. Quan trọng là mình bỏ được cái tôi, sẵn sàng làm bất cứ việc gì bằng tất cả sức lực và tinh thần giống như những ngày đầu khởi nghiệp.

Hồi sinh một công ty lớn

Một người bạn đại học, cũng là người đồng hành trong lần khởi nghiệp đầu tiên ở Ba Lan khi ấy đang nắm cổ phần chi phối tại một công ty lớn ở Việt Nam. Biết mình về nước, bạn mời mình về làm, nói rằng: “Công ty đang rất cần người”.

Đó là một doanh nghiệp nhà nước vừa cổ phần hóa, nhưng bộ máy lãnh đạo vẫn gần như giữ nguyên. Dù đã 6 năm chuyển đổi, công ty vẫn loay hoay: doanh số thấp, dòng tiền cạn, nợ ngân hàng, nợ nhà cung cấp, thậm chí có lúc nợ lương công nhân.

Công nhân hơn 1.000 người, nhưng riêng văn phòng trụ sở chính đã hơn 300. Ban Giám đốc vẫn “ung dung”, chi tiêu lãng phí, có phòng nhậu suốt 7 ngày trong tuần.

Khi phụ trách sản xuất, mình phát hiện điều lạ, ngay cả nhân viên văn phòng cũng không dám thử sản phẩm của chính công ty từ QC, kinh doanh đến marketing. Nếu chúng ta còn không tin sản phẩm của mình, thì ai sẽ tin?

dh-f-1005
Nếu chúng ta còn không tin sản phẩm của mình, thì ai sẽ tin?

Mình bắt đầu cải tiến chất lượng, đàm phán trực tiếp với nhà cung cấp để mua nguyên liệu tốt hơn nhưng rẻ hơn, bằng cách cắt bỏ những khoản phụ phí không cần thiết. Kết quả là trưởng phòng thu mua và một số nhân sự chủ chốt phải nghỉ việc.

Quy trình mua hàng sau đó được công khai, minh bạch, và thậm chí những công ty không trúng thầu sau này vẫn quý mến mình, dù họ nói: “Bên anh thiệt cả vài chục tỷ vì không trúng thầu bên em”.

Từng phòng ban dần thay đổi. Những ai không phù hợp hoặc không đặt lợi ích chung lên trên đều phải rời đi dù là thành viên HĐQT hay Ban Giám đốc. Mình như một chiếc xe lu, cứ thế ủi qua mọi chướng ngại vật để tiến về phía trước.

Cùng lúc đó, mình tuyển thêm nhiều bạn trẻ có người còn đang năm cuối đại học (sau này chính họ trở thành nhân sự chủ chốt của Dh Foods). Khi chất lượng sản phẩm, dịch vụ và văn hóa thay đổi, điều tất yếu đã đến, doanh số và lợi nhuận bứt phá.

Sau 2 năm, doanh thu công ty tăng gần gấp đôi, đó là một kỳ tích với doanh nghiệp lớn. Công ty trả hết nợ ngân hàng và có tích lũy để chuẩn bị đầu tư nhà máy mới.

Cái kết đắng

Thời gian đó, mình làm việc không ngừng nghỉ sáng sớm đến đêm muộn, có hôm 1h sáng vẫn trả lời email. Nhưng mình không thấy mệt, chỉ thấy hạnh phúc vì được làm điều có ý nghĩa.

Thế rồi, bên ngoài công ty, những người bị sa thải lập nhóm “anti” để gây sức ép, buộc bạn mình, khi ấy là cổ đông chính đã phải cho mình nghỉ việc. Điều khiến mình sốc nhất là bạn âm thầm điều tra xem mình có tham nhũng hay không, dựa trên lời những người đã bị sa thải.

Sau khi cân nhắc kỹ, mình chủ động xin nghỉ. Bạn bất ngờ, đến tận nhà thuyết phục, thậm chí hứa tăng đãi ngộ. Nhưng mình từ chối. Bởi niềm tin một khi đã rạn nứt thì không thể hàn gắn bằng tiền hay chức vụ.

Mình đã dành trọn tâm huyết và sức khỏe cho công ty, chưa từng than phiền hay đòi hỏi gì. Kết quả kinh doanh đã chứng minh rằng mình làm đúng. Nhưng đổi lại, mình nhận được sự nghi ngờ. Và đó là lúc mình hiểu: đã đến lúc phải rời đi – để tìm lại niềm tin, ý nghĩa và sự tự do trong chính hành trình của mình.

Bắt đầu lại để tìm thấy chính mình

Với số vốn ít ỏi và chỉ vài bạn trẻ đồng hành đó là những người tin tưởng mình và mình bắt đầu lại gần như từ con số 0.

Mình đi xe máy, xe ôm thay vì có tài xế riêng. Nhưng đổi lại, mình có sự tự do, được làm điều mình thích, cùng những người mình trân trọng.

Đến năm 2014, startup gần như cạn sạch vốn, thậm chí phải vay thêm tiền nhà để duy trì. Nhưng ngay cả trong giai đoạn khó khăn nhất, mình chưa bao giờ mất niềm tin. Mỗi ngày, chỉ tự nhủ: “Cố gắng thêm một chút, làm tốt hơn hôm qua.”

Mình vẫn cảm thấy hạnh phúc, vì đơn giản là được tồn tại, có việc làm và được làm điều mình thích.

nguyen-trung-dung-1-0954
Làm lại từ con số 0 nhưng luôn lạc quan và tràn đầy niềm tin.

Thật tình cờ, mình về nước khi 49 tuổi và Dh Foods gặp khó khăn lớn khi mình 53.

Các cụ nói:“49 chưa qua, 53 đã tới”. Thời điểm đó, mình liên tiếp gặp biến cố. Nghỉ việc ở công ty lớn, khởi nghiệp cạn vốn, thua lỗ triền miên, trong khi thế giới vẫn đang khủng hoảng.

Nếu xét theo vật chất hay địa vị, có lẽ đúng là “vận hạn”. Nhưng với mình, đó là một lựa chọn có ý thức, con đường ít tiền hơn, vất vả hơn, nhưng tự do và hạnh phúc hơn đây là những điều mà trước đây, dù có nhiều tiền hay danh tiếng, mình cũng không tìm thấy được.

Mỗi ngày đi làm, mình vẫn giữ thói quen cũ là cố gắng tốt hơn một chút, vui hơn một chút, và biết ơn đồng nghiệp bởi họ là những người giờ đây đã trở thành cổ đông của Dh Foods.

Dù những năm gần đây đầy khó khăn với các doanh nghiệp, đặc biệt là SME, mình vẫn tin rằng:“Các bạn có thể không giàu, nhưng nếu có tự do, các bạn sẽ vượt qua được.”

Và nếu một ngày bạn chạm tuổi 49 hay 53, đừng coi đó là “hạn”, hãy coi đó là một khởi đầu mới.

Đọc thêm

Đừng bỏ lỡ

Cùng chuyên mục