Là con dâu, tôi cũng chỉ là một người phụ nữ đang học làm vợ, làm mẹ
Ngày rời khỏi vòng tay cha mẹ để bước về nhà chồng, tôi từng nghĩ mình đã đủ trưởng thành. Nhưng chỉ vài tuần sau lễ cưới, tôi mới nhận ra: trưởng thành không đơn thuần là biết tự lo cho bản thân, mà còn là hành trình học cách sống chung với những người hoàn toàn xa lạ, mà tôi phải gọi bằng hai chữ “người thân”.
Người đàn ông tốt không cần hoàn hảo, chỉ cần khiến phụ nữ thấy an lòng
Gia đình là nơi để yêu thương, không phải để cãi lý
Khi phụ nữ không còn là chính mình – và cuộc hôn nhân bắt đầu rạn vỡ
Làm vợ, tôi vẫn đang tập quen với nhịp sinh hoạt của chồng, học cách giữ gìn hạnh phúc từ những điều nhỏ nhặt nhất. Làm dâu, tôi lại phải học cách sống theo nếp nhà người khác – nơi mà từng lời ăn tiếng nói, từng hành động đều cần sự cân nhắc. Tôi không biết khi nào nên mở lời, khi nào nên im lặng. Không chắc món ăn mình nấu có hợp khẩu vị mẹ chồng, hay việc phơi đồ như vậy có bị coi là vô ý...
Không phải tôi không muốn hòa nhập, mà bởi mọi thứ quá mới mẻ. Tôi lớn lên trong một gia đình với nếp sinh hoạt khác, cách cư xử khác. Giờ đây, mỗi ngày tôi đều cố gắng để trở thành một phần của gia đình mới. Nhưng đôi khi, tôi thấy mình lạc lõng giữa chính mái nhà mình đang sống.
Tôi biết, mẹ chồng cũng đang phải làm quen với sự hiện diện của một người con gái xa lạ trong nhà. Tôi hiểu rằng, có những điều mẹ không hài lòng. Nhưng mẹ có lẽ chưa từng thấy những lần tôi đứng khóc lặng lẽ trong bếp vì cảm thấy tủi thân, những khi tôi kìm nén không bật khóc trước mặt chồng chỉ để anh khỏi khó xử giữa mẹ và vợ.

Tôi không cần được yêu thương như con ruột, chỉ mong được thấu hiểu như một thành viên thực sự của gia đình. Tôi đang cố gắng, từng chút một – để làm tròn vai trò của một người vợ, một người con dâu, và sau này là một người mẹ.
Có những tối nằm trằn trọc, tôi tự hỏi mình đã làm sai điều gì, đã cư xử chưa đúng chỗ nào. Rồi lại tự nhủ: mình còn nhiều điều chưa biết, nhưng sẽ học, sẽ sửa, và sẽ trưởng thành. Tôi không mong mẹ chồng thay đổi vì tôi, chỉ mong hai người phụ nữ – ở hai thế hệ khác nhau – có thể cùng mở lòng, cùng nhìn về một hướng: giữ gìn hạnh phúc của gia đình.
Nếu có điều gì tôi làm chưa đúng, xin hãy nhẹ nhàng chỉ bảo. Bởi thực lòng tôi đang học. Học cách yêu thương, học cách bao dung, học cách trở thành một người phụ nữ biết gìn giữ hạnh phúc gia đình – như mẹ đã từng làm.
Tôi không hoàn hảo. Nhưng tôi đang thật lòng. Bởi tôi cũng chỉ là một người phụ nữ đang học làm vợ, làm mẹ – với tất cả yêu thương và mong muốn được yêu thương.