Thứ tư, 11/06/2025
logo
Gia đình

Lấy nhau rồi, ở riêng là một sự khôn khéo

Vi An Thứ ba, 10/06/2025, 13:31 (GMT+7)

Không phải cứ yêu thương nhau là có thể sống hòa thuận trong cùng một mái nhà. Tình cảm vẫn còn đó, sự kính trọng vẫn nguyên vẹn, nhưng để mỗi ngày đều là một ngày nhẹ nhàng, ấm êm – thì sống cùng nhau không phải lúc nào cũng là lựa chọn tốt nhất.

Người xưa có câu "Xa thương – gần thường", nghe qua tưởng đơn giản, nhưng càng sống càng thấy đúng. Một nhà vài thế hệ, mỗi người một nếp sống, một cách nghĩ. Mỗi lần va chạm, dẫu nhỏ thôi – như một lời nói vô tình, một ánh mắt chưa đúng lúc – cũng có thể khiến lòng người tổn thương. Rồi bữa cơm không còn trọn vẹn, không khí trong nhà trở nên nặng nề mà chẳng ai thật sự muốn điều đó xảy ra.

Ở riêng không phải để chia rẽ, mà là để giữ lại những điều tốt đẹp nhất. Khi không còn những va chạm vụn vặt hằng ngày, người chồng cũng đỡ áp lực hơn khi không phải đứng giữa hai phía – một bên là mẹ, một bên là vợ. Ở chung, bênh vợ thì sợ mẹ buồn, mà bên mẹ thì vợ tủi. Còn nếu chọn im lặng thì đôi bên đều trách. Mỗi ngày về nhà là một lần “giữ thăng bằng”, không dễ dàng gì. Nhưng khi ra riêng, mọi chuyện nhẹ nhàng hơn rất nhiều – ai cũng có không gian của mình, không cần phải chọn phe hay cố gắng gồng mình để làm vừa lòng tất cả.

vo-chong-moi-cuoi-co-nen-ra-o-rieng-o-rieng-lieu-co-don-gian-2-1651
Lấy nhau rồi, ở riêng là một sự khôn khéo

Ở riêng cũng là để người phụ nữ được làm mẹ theo cách mình tin là đúng. Bố mẹ chồng thương cháu là điều đáng quý, nhưng chuyện chăm con, dạy con – mỗi thế hệ một quan niệm, một cách nhìn. Chỉ cần lệch nhau một chút cũng dễ nảy sinh mâu thuẫn. Khi vợ chồng có tổ ấm riêng, họ được quyền quyết định và chịu trách nhiệm với những điều mình chọn – từ cách nuôi dạy con đến nếp sống thường ngày. Dù có thể sai, có thể chưa hoàn hảo, nhưng là của riêng họ – không bị chi phối, không phải dè chừng.

Người phụ nữ khi ra riêng, cũng mới thật sự được là chủ của ngôi nhà. Không còn cảnh phải ngại ngần mỗi lần muốn nói một điều gì đó, không phải “liệu mà sống” hay nhịn để giữ yên. Mọi thứ đều do hai vợ chồng cùng tạo dựng, cùng gìn giữ, cùng học cách tôn trọng nhau trong từng điều nhỏ nhặt.

Và quan trọng nhất, ở riêng là cách giữ lửa cho hôn nhân. Còn sống chung thì ngay cả muốn nói một lời ngọt ngào cũng phải chờ cả nhà đi ngủ. Muốn giận nhau cũng phải kìm lại. Tình cảm cứ thế bị nén lại, không được bộc lộ, lâu dần dễ thành xa cách. Nhưng khi có không gian riêng, người ta dễ gần nhau hơn. Dễ nói chuyện, dễ giận, rồi cũng dễ làm lành. Những khoảnh khắc rất đỗi riêng tư – đôi khi lại là điều cứu vãn cả một cuộc hôn nhân.

Có người từng nghĩ, ra riêng là bất hiếu. Nhưng ra riêng không đồng nghĩa với quay lưng. Đó là khoảng cách đủ để các thế hệ tôn trọng nhau, thảnh thơi hơn khi sống, và giữ được tình cảm bền lâu. Là một sự khôn khéo, chứ không phải né tránh.

Bởi vì cuối cùng, ai cũng xứng đáng có một mái ấm đúng nghĩa – nơi mà người phụ nữ được làm mẹ theo cách mình tin, được vun vén tổ ấm theo điều mình mong, và được sống đúng với vai trò chủ nhân của ngôi nhà. Ở riêng – không phải vì không thương, mà là để thương nhau lâu hơn.

Đừng bỏ lỡ

Cùng chuyên mục